học cách chấp nhận và buông tay

Con người tôi bắt đầu học cách chấp nhận cuộc sống hơn, thích nghi hơn với cái sự xô bồ chốn phồn thị này. Tròn đúng nửa năm không liên lạc, vào một đêm cuối đông, Thành Phong gọi cho tôi. Chấp nhận mọi thứ với tình yêu và sự hiểu biết Bất kể bạn ở đâu, hay bạn đang làm gì, hãy luôn tin rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm. Đừng bao giờ mong đợi, thừa nhận hay yêu cầu. Làm tốt nhất mọi việc để kiểm soát hoàn cảnh của mình và học cách chấp nhận rằng bạn không thể lúc nào cũng kiểm soát được mọi thứ. 2. Cuộc sống có thể rất đơn giản Tôi đang học cách không ép buộc mọi thứ phải xảy ra theo ý mình. Tôi đã chấp nhận sự thật rằng có rất nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi ở trong cuộc sống.Tôi đã đặt chúng trong bàn tay của Chúa và tôi đã cho phép vũ trụ mang lại cho tôi những gì dành cho mình trong thời điểm thích hợp. Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Bạn đang xem bài viết Học Cách Chấp Nhận Để Biết Buông Tay được cập nhật mới nhất trên website Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Cuộc đời vốn chẳng trải hoa cho ai bước bao giờ. Sẽ có những quãng đường đời đầy chông gai thử thách, sẽ có những quãng đường đầy cám dỗ, đua tranh buộc người ta phải mạnh mẽ đương đầu. Và dù có là ai đi chăng nữa, dù có bước trên những đoạn đường lắm gập ghềnh khúc khuỷu đến đâu, thì con người ta vẫn phải học cách chấp nhận để biết buông tay, học cách mạnh mẽ để có thể vượt lên ngàn vạn đắng cay mà vui sống… Trong tình yêu cũng vậy, khi ta trao hết lòng hết dạ cho một người, không nhất thiết người đó cũng phải đáp trả cho ta tình cảm hệt như thế. Tình cảm là của riêng mỗi người. Con tim lại càng có lí lẽ riêng của nó. Có ai biết mình yêu khi nào, yêu người nào và yêu vì lí do gì đâu. Tình yêu thường làm con người ta ích kỷ, nhất là khi ta không có được nó. Nên khi thật tâm yêu một ai đó mà không được họ đáp lại như ta ao ước thì ta cũng đừng buồn bã mà tìm đến những điều dại dột hay làm những cách và nói những lời làm họ tổn thương. Hãy biến sự bực dọc giận hờn thành những sự bao dung đồng cảm. Nói thì có vẻ dễ nhưng đâu phải ai cũng làm được. Bởi thế mới nói con người ta phải học, và ở đây là học cách chấp nhận để biết buông tay… Chấp nhận không phải là hèn hạ Chấp nhận không phải là lùi bước Chấp nhận càng không phải sự ràng buộc vô hình ta tạo ra cho đối phương khi không còn bên nhau nữa. Mà, chấp nhận là bao dung! Bao dung với người và bao dung cả với ta nữa. Chấp nhận để vui cười, chấp nhận để cao thượng bước đi nhường yêu thương ở lại cho người tới sau và chấp nhận là để buông tay một cách thật nhẹ nhàng mà lòng chẳng cần vướng bận hay luyến lưu gì nữa… Sau những bẽ bàng của một cuộc tình không trọn vẹn thường người ta sẽ tìm cách đổ lỗi cho đối phương, cho bản thân hay cho cả số phận nghiệt ngã không biết chiều lòng người… Mấy ai vấp ngã mà tự đứng lên được nếu không nhờ có ý chí? Mấy ai biết nghĩ suy những điều tốt đẹp trong nghịch cảnh nếu không có lòng lạc quan yêu đời ? Và liệu mấy ai có thể buông tay nhẹ nhàng nếu không có thứ gọi là chấp nhận? Chấp nhận, là học cách cao thượng với đời Chấp nhận, là lựa chọn sáng suốt và điềm đạm nhất để không gây ra những lỗi lầm sau những yêu thương không trọn vẹn Chấp nhận, là nhận về mình những thua thiệt một cách đầy ngạo nghễ để có thể ngẩng cao đầu mà bước đi. Chấp nhận, là cách tốt nhất để có thể tìm cho tâm hồn mình một thế đứng khỏi chênh chao giữa muôn vàn giông bão của cuộc đời lắm cay nghiệt… Hãy cứ sống, cứ yêu và hết mình với đời dù những gì ta nhận lại không được như những gì ta mong muốn. Và vì cuộc đời vốn chẳng tròn, người ta đi đâu cũng sẽ gặp những va vấp mà thôi. Thay vì gục ngã, khóc lóc ; thay vì mềm lòng, yếu đuối, ta hãy học cách chấp nhận tất cả để có thể mạnh mẽ đương đầu với cuộc sống vốn đầy chông chênh này. Có những lúc cần chấp nhận để buông tay, nhưng cũng có những lúc cần chấp nhận để ngẩng cao đầu mà đi tiếp. Có ai đó từng nói ” Cuộc sống luôn đổ lên bạn những khó khăn và hãy coi đó như những viên đá dưới chân để bước lên đó mà đi tiếp”. Và cũng có ai đó nói với tôi rằng “Đừng bao giờ sợ bóng đêm vì đêm cũng là ngày của những người không nhìn thấy” Vậy đấy bạn ạ, cuộc đời chưa bao giờ là trọn vẹn với một ai, cuộc đời cũng không ưu ái hay lấy hết đi của ai cái gì. Mỗi người chúng ta khi sinh ra đều giống một mảnh ghép trong bức tranh về cuộc đời muôn hình nhiều vẻ. Mỗi người đều mang một vẻ hoàn thiện và thiếu khuyết riêng mà nếu không có ta cuộc sống sẽ khuyết đi một vẻ cũng như vòng tròn sẽ không là vòng tròn nếu nó thiếu đi điểm kết thúc. Và nghịch cảnh sẽ dạy bạn cách để mạnh mẽ mà đứng lên, kiên cường mà chấp nhận những sự thật dù nó có cay đắng, bẽ bàng biết mấy! Tình yêu cũng không nằm trong ngoại lệ đó, và duyên số sẽ là nhân tố quyết định nhất đối với tình yêu của mỗi một người. Vậy khi ai đó sinh ra không dành cho mình, hãy học cách chấp nhận để biết buông tay bạn ạ. Cứ tin rằng, ta xứng đáng có được hạnh phúc dù có là muộn mằn đi chăng nữa. Và bạn ạ, tình yêu và hạnh phúc cuối cùng mới đáng để người ta trân trọng! Hãy buông tay khi ai đó không còn là của riêng mình nữa… Thiên Đăng – chúng tôi Đọc Chap 48 Làm Sao Để Buông Tay? Lúc Kha Duẫn đưa Tống Diên về Vân Phong Điện đã là xế chiều. Hắn phân công người làm đem đồ của cô lên phòng. – Khoan đã! Tống Diên lên tiếng ngăn họ lại. Cô nhếch mép nhìn Kha Duẫn rồi nói với mấy cô người làm đang xách đồ của mình. – Phiền các cô dọn cho tôi một căn phòng khác. Kha Duẫn không vui khi nghe cô nói như vậy. Hắn quát mấy người làm định đi lên lầu đứng họ sắp khóc tới nơi rồi, rốt cuộc phải nghe theo ai đây? – Tiểu Diên, em đang làm gì đấy? Em không ở phòng của chúng ta mà định dọn sang đâu hả? Tống Diên trừng mắt nhìn hắn, bước đến gần hắn, ghé sát mặt mình vào gần mặt hắn mà chậm rãi lặp lại lần nữa. – Tôi nói là tôi muốn dọn sang một phòng khác. Tôi không muốn ở cùng một con quỷ! Kha Duẫn chấn động một vài giây khi nghe câu cuối cùng cô nói, tim hắn lại bị bóp xem hắn là con con quỷ thật ư? Ngay cả việc ở cùng một phòng mà hắn cũng không còn cơ hội. Chắc cô ghét hắn, hận hắn lắm…. – Tiểu Diên, em đừng như vậy được không? Anh chỉ muốn chăm sóc em tốt hơn thôi. Tống Diên lùi lại vài bước, không tiếc gì buông lời khinh miệt. – Anh thôi cái lí do ngán ngẩm đó được rồi đấy! Tôi đã đáp ứng anh dọn về đây, chẳng lẽ vẫn còn nguy hiểm? Mà cái cách ” chăm sóc ” của anh là thế nào đây? Đánh tôi đến thân tàn man dại ư? Trái tim đau lên từng cơn, Kha Duẫn, cô luôn cố tình nhắc hắn phải nhớ những tổn thương mà cô đã phải gánh chịu từ không cần cô phải nhắc hắn cũng đủ đau đớn, dằn vặt cả đời rồi. Đừng nói đến chuyện cô có thể tha thứ cho hắn, ngay cả hắn cả đời này cũng không thể tha thứ cho chính không có tư cách để yêu cầu cô làm theo lời mình. Nếu cô không muốn nhìn thấy mặt hắn thì hắn sẽ hạn chế xuất hiện trước mặt cô. Nếu cô không muốn nói chuyện với hắn thì hắn sẽ luôn giữ im lặng khi ở bên cạnh cô. Nếu cô không muốn hắn giúp đỡ thì hắn sẽ để dì Dung làm thay. Hắn hít thở khó khăn và nặng nề nói. – Được rồi tiểu Diên, em không muốn ở cùng anh thì anh sẽ không bước vào đó nửa bước, em hãy ở trong phòng của chúng ta. Tống Diên thoả mãn gật đầu và xác nhận lại lần nữa. – Đây đều là do anh nói, tốt nhất anh nên làm cho đúng vào. Nói rồi, cô xoay người đi lên cầu ảnh cao lớn của Kha Duẫn trong phòng khách càng trở nên cô độc hơn nữa. Hắn nén đau đớn trong lòng, nhìn bóng dáng quen thuộc đã in sâu trong tim hắn đang dần dần biến mất khỏi cuộc đời hắn. Dì Dung từ nhà bếp nhìn ra chỉ biết thở dài lắc đầu. Tiếng chuông điện thoại reo lên cắt ngang suy nghĩ trong đầu Kha Duẫn. – Này Duẫn, cậu ở đâu đấy? Đến uống vài ly chúc mừng nào! Kha Duẫn nhìn đồng hồ rồi lại nhìn lên cánh cửa phòng quen thuộc kia, do dự một lúc rồi lấy áo khoác rời khỏi Vân Phong Điện. – Thiếu gia, cậu có về ăn tối không ạ? Dì Dung từ trong phòng bếp hỏi vọng ra nhưng hắn đã lái xe ra khỏi cổng rồi.. Từ trên ban công nhìn xuống, Tống Diên nhìn thấy chiếc xe maybach màu đen đang rời đi. Đáy lòng cô lạnh dần, và nhếch môi cười giễu rồi! Một kẻ luôn ngồi ở vị trí cao nhất như hắn, một kẻ cao cao tại thượng như hắn làm sao có thể hạ mình mà cầu xin cô chứ? Chỉ khua môi múa mép vậy thôi, hắn có thể vì cô mà vứt bỏ sự tôn nghiêm của một người đàn ông sao? Thật buồn cười! Nói là muốn chăm sóc mẹ con cô nhưng chỉ vài câu nặng nhẹ của cô đã không thể chịu nổi rồi. Nếu đã như vậy thì còn diễn kịch như vậy làm gì? Giả tạo! Cô đưa tay lau sạch nước mắt trên hai bên má và đi vào phòng tắm. ……………………….. Trong phòng bao hạng nhất, Tôn Vưu và Uông Hịch vừa uống rượu vừa cười đùa rất vui vẻ, xung quanh bọn họ còn có rất nhiều cô gái thân hình nóng bỏng ăn mặc hở trước hở sau đang âu yếm vuốt ve, phục vụ bọn họ rất nhiệt tình. Tiếng trêu đùa của nam nữ ngưng lại khi Kha Duẫn mở cửa bước vào. – Oh, Duẫn! Cậu đến rồi? Kha Duẫn vẫn giữ vẻ mặt sắc lạnh như ma vương mà đi tới một vị trí trống ngồi cô nàng kia như mèo thấy cá mà nhào tới. – Kha tiên sinh, để bọn em rót rượu cho anh. Kha Duẫn không thèm liếc nhìn bọn họ một cái, lạnh lùng nhả ra đúng một chữ. – Cút! Hai cô ấy đó uất ức chưa muốn đứng lên và nhìn qua Uông Hịch, thấy ông chủ ra hiệu lui lại, bọn họ chỉ còn cách miễn cưỡng bỏ qua món ngon này. Tất cả người đẹp trong phòng đều lần lượt đi ra Hịch nhìn Kha Duẫn và cười mờ ám. – Cậu không định nếm thử món mới sao? Tớ nghe Huấn Dịch nói cậu rước cô ta về để cô ta cưỡi lên đầu đấy! Chẳng lẽ cậu cứ định tiếp tục như vậy sao? Kha Duẫn trừng mắt nhìn anh ta, giọng điệu như đang cảnh cáo. Sao Anh Không Buông Tay Em? Sao anh không buông tay em? Cũng từng nghĩ khổ đau mãi rồi cũng qua thôi, gió mãi thì cũng phải dừng, mà ngờ đâu, người ta cũng có lúc không thể nắm chặt tay nhau… Em không nói muốn dứt ra để đi, em chỉ muốn một cái buông tay nhẹ nhàng, ai nói em xấu xa, ích kỉ, em mặc, họ có nếm trải nỗi đau của em không mà hiểu được. Họ trách em vô tình, nhưng mấy ai làm được như em đây. Anh à, sao anh không buông tay em? Em bao lần muốn hỏi anh câu hỏi này, nhưng một kẻ hàn nhát trong em thảng thốt ngăn em đừng hỏi anh, kì lạ thật, đã hơn một lần em thực – sự – muốn – từ – bỏ. Hôm nay, em sẽ hỏi anh câu hỏi tự đáy lòng này… Tưởng tượng ngày đó đến, nước mắt thì vẫn rơi, tim vẫn đau, nhưng lòng sẽ thanh thản, em hứa đấy. Nếu như anh buông tay em ra! Nếu như anh buông tay em ra, cuộc sống của em có khác không anh? Em nghĩ là có đấy. Em không chắc nó an yên hơn, tốt hơn giờ đâu nhưng em tin là lòng em an. Em buồn, anh có biết điều ấy không? Mọi sự cố gắng chỉ như muối bỏ bể, đời thường này cổ tích liệu còn có hậu? Em sẽ thành công chúa của anh thật chứ? Cười trừ thôi anh! Cũng từng nghĩ khổ đau mãi rồi cũng qua thôi, gió mãi thì cũng phải dừng, mà ngờ đâu, người ta cũng có lúc không thể nắm chặt tay nhau… Em không nói muốn dứt ra để đi, em chỉ muốn một cái buông tay nhẹ nhàng, ai nói em xấu xa, ích kỉ, em mặc, họ có nếm trải nỗi đau của em không mà hiểu được. Họ trách em vô tình, nhưng mấy ai làm được như em đây. Nếu anh ngại miệng đời, anh hãy để em gỡ bàn tay anh ra, mọi đau khổ để em chịu, nếu anh không thể…. Anh đừng bảo em không thể, em mạnh mẽ lắm, tận cùng nỗi đau là sự tê dại, rồi em sẽ không đau nữa, vì em yêu anh mà. Em hiểu cái cảm giác mất mát, em hiểu sự đau đớn khi phải cách xa, nhưng anh à, có những người trên đời, mãi mãi chỉ dừng ở một đoạn đường mà không thể bước tiếp. Em cứ thiết tha với tình cảm này mà không ngờ nó đã dừng từ lâu lắm rồi, lâu lắm rồi… Bàn tay ấy sẽ lạnh…nhưng em có hai bàn tay anh ạ, em có thể tự nắm tay em, vết thương của em chỉ tự em mới biết, em chưa bao giờ mong ai hiểu nỗi khổ tâm của bản thân để cảm thông cho em đâu. Sống mà em không thể tự lo cho mình thì làm sao em đủ tin yêu với một người khác, một người gắn bó cả đời được. Buông bỏ chưa bao giờ là điều dễ dàng, nhưng bắt đầu được thì cũng kết thúc được, anh cứ thử đi anh! Anh sẽ cảm thấy điều ấy cũng không quá tồi tệ, thời gian luôn làm mình bớt đau, cũng bởi có lẽ mình sinh ra không phải để cho nhau! Có một ngã rẽ mới trên đoạn đời của chúng mình…anh ạ. Vũ Hoài Băng – Nguồn thông tin được chúng tôi sưu tầm từ Internet Phải Buông Tay Khi Vẫn Còn Yêu… Em chào chuyên gia tư vấn. Em tên là Cxx sinh năm 1991. Em xin giới thiệu về tính cách của mình chút. Em là 1 cô gái cá tính năng động và độc lập công việc đã ổn định và thu nhập khá tốt. Gần đây em có 1 chuyện rất khó xử nên em rất mong nhận được lời khuyên của các chuyên gia trong chương trình. Chuyện là em và bạn trai cũ yêu nhau được gần 1 năm nhưng gia đình bạn trai em không thích em nên phản đối. Theo em cảm nhận thì gia đình cũng không phải quá gay gắt nhưng có lẽ chính là bạn trai em vẫn còn gì đó lăn tăn cộng thêm gia đình phản đối nên chúng em chia tay nhau được 5 tháng rồi. Trong thời gian yêu nhau chúng em cũng đã chia tay 1 lần cũng vì lý do gia đình phản đối bạn em đưa em về nhà mấy lần và trong thời gian yêu em cũng thi thoảng qua lại nhà bạn em, cả gia đình nội ngoại bên đó đều biết em nhưng sau đó bạn ý níu kéo và vì yêu nhau nên chúng em đã quay lại lần đó. Sau đó em cảm nhận tình yêu của chúng em vẫn rất tốt đẹp cả 2 hầu như không bao giờ cãi nhau và hồi Tết vừa rồi bố mẹ bạn ý còn làm cơm bảo em qua ăn. Em đã rất tin và từng nghĩ tình yêu của chúng em sẽ có kết quả tốt đẹp nhưng sau đó 1 thời gian em có nói cho bạn em biết suy nghĩ của em là em không còn trẻ để yêu đương linh tinh. Em yêu anh là xác định và em cũng muốn nếu chuyện 2 đứa thuận lợi thì cuối năm nay em muốn tính chuyện lâu dài. Bạn em bảo cho bạn ý thời gian suy nghĩ và bạn ý bảo còn nhiều việc chưa làm xong nên không hứa gì được với em. Phải nói thêm là em làm đã ổn định công việc của em có thu nhập khá tốt so với mức sống tại Hà Nội và bạn ý cùng cơ quan em. Bạn sinh năm 1990 hơn em 1 tuổi công việc của bạn vất vả hơn em và thu nhập gần ngang em bạn ý không xác định làm lâu dài tại cơ quan em. Em tuy ở quê nhưng cách nhà bạn ý 17km. Bạn ý là người Hà Nội và gia đình cơ bản có điều kiện. Em đã từng nghĩ bản thân em tự lập công việc tốt và bạn ý cũng tốt nền tảng gia đình tốt nên yêu và cưới sẽ rất thuận lợi cho cả 2. Nhưng có lẽ gia đình bạn ý nghĩ em không xứng vì gia đình em không có điều kiện bằng và em cũng không xinh đẹp lại không phải người Hà Nội nên đã ngăn cản. Có thể sau khi em xác định mối quan hệ nghiêm túc bạn ý chưa nghĩ tới mà tình cảm có dấu hiệu đi xuống và chia tay. Chia tay khi cả 2 vẫn còn yêu nhau nhưng tình cảm không đủ lớn để vượt qua. Gần đây sau 5 tháng chia tay em vẫn cảm nhận được tình cảm bạn ý dành cho em. Bạn thích ngồi cạnh em lúc ăn trưa hay nhìn trộm em và khi em có việc thì giúp rất nhiệt tình, thi thoảng em ngồi cạnh bạn trai khác thì có ý ghen tuông. Em biết nhưng vì em là con gái đã từng nói chuyện 1 lần thẳng thắn đã từng chia tay vì gia đình phản đối rồi nên em ngại không muốn nói ra. Thực sự em còn yêu bạn ý nhiều và như mọi người trong cơ quan nhận xét 2 đứa rất hợp rất đẹp đôi bạn em nhìn so với tuổi thì già và cũng không đẹp trai. Em muốn tiến nhưng sợ làm mình đau vì bạn ý còn là con trưởng trong gia đình. Khá nghe lời bố mẹ nên em sợ còn cả gia đình nữa nên em không biết làm như nào. Trong khi cứ về cơ quan là mọi người lại kể em nghe về bạn ý và bạn ý cũng cứ không rõ ràng như vậy làm em rất khó xử. Muốn quên cũng không được. Em mong chương trình lắng nghe, hiểu và tư vấn cho em. Em cảm ơn nhiều ạ. Chúc chương trình 1 ngày vui vẻ và thành công. Cập nhật thông tin chi tiết về Học Cách Chấp Nhận Để Biết Buông Tay trên website Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành! Trong cuộc sống có nhiều lúc chúng ta rơi vào đau khổ tuyệt vọng là bởi vì không hiểu được rằng đời người có những thứ là quy luật tự nhiên. Nếu như chúng ta hiểu được những quy luật này sẽ giúp cuộc sống thanh thản nhẹ nhàng hơn, và buông bỏ cũng chính là một trong những quy luật này. Từ đó chúng ta cảm nhận được tự do, không còn vướng mắc, trong lòng không còn nặng nề, tâm thân đạt được trạng thái yên tĩnh tự đang xem Học cách chấp nhận buông tayHọc các buông bỏ một người trong tình yêuHạnh phúc nào rồi cũng tàn, phù phiếm, xa hoa nào rồi cũng tan. Tình yêu nào rồi cũng nguội lạnh và cảm xúc nào rồi cũng chai sạn. Có chăng một thứ hư vô nào đó là vĩnh cửu? Cuộc sống luôn chật vật giữa yêu và buông bởi có yêu thì mới có buông rồi thì có buông mới biết mình có tay, không phải là hèn nhát, sợ hãi hay trốn chạy, cũng chẳng phải vì bạn cao thượng nhường tình yêu của mình cho người khác. Đó chỉ đơn giản là vì yêu, yêu bản thân mình và yêu người khác. Vì thế, nếu cần phải buông tay một người vốn không thuộc về mình và mãi mãi sẽ không thuộc về mình, đừng chần chừ, hãy thả tay ra để tâm lý “con cá mất là con cá to” trở thành chướng ngại vật lớn trên con đường tới với hạnh phúc của người ta, cần ngã để học cách đứng dậy. Cần đau khổ để biết mình phải buông tay. Đừng níu giữ mãi những thứ làm mình đau để rồi cả ngày than vãn và u sầu. Hãy mạnh mẽ và học cách buông những ngày tháng tường chừng như tim đã chết lặng, tâm hồn mục nát, cơ thể sống như một cái xác. Có những ngày tháng không còn biết nỗi đau thể xác là như thế nào vì nỗi đau tinh thần đã quá bi thương. Có những ngày tháng sống không còn là sống mà sống đơn thuần như một kiểu tồn rồi có những ngày tháng như thế mới biết được rằng vượt qua nỗi đau chưa bao giờ là dễ. Để rồi vượt qua nỗi đau mới biết mình mạnh mẽ và can đảm biết chừng nào. Để rồi khi đã mạnh mẽ và can đảm nhìn lại mới biết trân quý bản thân vì chỉ khi biết yêu thương chính mình mới mong mưu cầu được hạnh người ngắn ngủi, cho nên đừng đem tuổi thanh xuân quý giá của mình lãng phí vào nhầm người. Nếu như, người khác cần bạn, họ sẽ dành cho bạn một khoảng không gian. Nhiều lúc, chúng ta không cần phải giãy giụa trong đau khổ mà thay vào đó hãy chọn cách buông bỏ, tìm lối thoát riêng cho chính cách buông bỏ phiền nãoCuộc sống hằng ngày vốn nhiều áp lực và va đập. Bạn có thể khó tránh khỏi những bất đồng, va chạm trong công việc, sinh hoạt hằng ngày và các mối quan hệ gia đình, công việc. Khi xảy ra tranh cãi, bạn có thể không kiềm chế được và nổi nóng hay nặng lời,… Kết quả là bạn có thể thắng hoặc thua cuộc và làm tổn thương người khác, hay chính bạn cũng bị tổn sẽ thấy đau đớn vì những mặc cảm thua cuộc, yếu thế, tự cho mình là kẻ kém cỏi, cay đắng vì thất bại. Thậm chí nhiều người trong chúng ta sẽ cảm thấy ân hận trên chiến thắng. Bởi đằng sau cái gọi là được mất, hơn thua, chiến thắng – Thất bại, đó là những xa cách, đổ vỡ vì cái tôi ngạo mạn, cư xử không có trên dưới, thiếu tôn trọng con người biết buông xả trong đời sống hiện tại, buông đi những danh lợi, những hận thù chấp nhặt, đồng thời xả đi những mưu cầu tính toán cho bản thân, xả đi những “Tham – Sân – Si” trong cuộc sống thường nhật sẽ tự tìm thấy cho bản thân niềm an vui và thanh thản trong tâm ai làm cho con cao thượngCũng không ai làm cho con thấp hènMà chỉ có những hành động của conLàm cho con trở nên cao thượng hay thấp hèn mà thôiCó buông xả thì lòng ta mới rộng mở, ai nói gì cũng có thế bỏ qua mà không chấp nhặt. Nếu ai xúc phạm có thể dễ dàng tha thứ, nếu có tức giận, buồn bã thì cũng chỉ một vài phút, vài giờ rồi lòng có thể cân bằng, bỏ qua để rồi khi qua một đêm thức dậy có thể quên hết để tâm an thêm 4 Nền Văn Minh Cổ Đại - Top 10 Nền Văn Minh Lớn Của Thế GiớiNhưng bạn cũng cần biết, buông xả không có nghĩa là buông bỏ, dẹp hết tất cả để chỉ lo cho bản thân mình. Bông xả không có nghĩa là chối bỏ, trốn tránh trách nhiệm. Buông xả nhưng phải luôn giữ trọn trách nhiệm của một con tâm hồn trong sáng, vui vẻ là bạn đang tiến dần đến mục tiêu, thành công của cuộc sống mà chúng ta mong đợi. Chúng ta sẽ làm việc tốt hơn, sống đam mê hơn, nhân hậu, tha thứ và rộng mở, học thêm được nhiều điều…Hạnh phúc, bình an, nhận được nhiều yêu thương khi biết buông xả cũng là nghệ thuật sống, mang lại bình an cho mọi bỏ để trở về chính mình1. Buông bỏ thể diệnĐôi khi ta cúi đầu, là để nhìn cho rõ con đường mình bước đi. Rất nhiều người nhận thấy, bản thân mình có quá nhiều thứ, đều là những thứ không thuần khiết, không như ý, tuy nhiên lại không buông bỏ xuống được. Thể diện khiến họ không buông được, cuối cùng chết vì thể Buông bỏ áp lựcMệt mỏi hay không mệt mỏi, là phụ thuộc vào cái tâm của bạn. Trong căn phòng tâm hồn, nếu không được quét sạch thì sẽ bị bụi trần bao phủ. Quét sạch bụi trần, mới có thể khiến cái tâm ảm đảm trở nên tươi sáng. Đem sự tình làm rõ, mới có thể từ giã mọi muộn phiền; đem một vài thống khổ vô vị mà ném xuống, hạnh phúc sẽ tràn ngập không Buông hoài nghiTrong lòng còn có hoài nghi, làm việc tất khó thành. Dùng người thì không nghi, đã nghi thì không dùng người. Không nên lấy sự hoài nghi của mình để nhận định suy nghĩ của người khác. Không nên ngờ vực người khác một cách vô căn cứ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tình hữu nghị lâu Buông do dựLập tức hành động thì thành công không giới hạn! Nhận biết rõ sự tình rồi, thì không nên nhu nhược thiếu quết đoán, nhìn rõ một con đường rồi, cũng nên chỉ biết bước đi, đừng nên quay đầu lại. Lập tức hành động, là đặc điểm chung của những người thành Buông quá khứBuông quá khứ, lòng bạn mới có thể đón nhận niềm vui mới, mới có thể thay đổi tâm trạng của bạn. Học cách bình tĩnh đón nhận sự thật, học cách thuận theo tự nhiên, học cách thản nhiên đối mặt với mọi khó khăn, học cách nhìn cuộc sống với con mắt tích cực, học cách nhìn vào chỗ tốt của mọi sự việc trên Buông lười biếngQuyết tâm thay đổi số phận, bí quyết tuyệt vời nhất chính là đem mỗi việc bạn làm dù đơn giản bình thường cũng khiến nó trở nên thành thục. Luôn nhắc nhở bản thân mình rằng, bạn tiến về phía trước, bạn thấy vui vẻ, bạn khỏe mạnh, bạn thiện lương, nhất định bạn sẽ có một cuộc đời xán Buông tiêu cựcNếu bạn muốn trở thành một người thành công, tốt nhất chính mình hãy cố gắng bước lên, để khiến phần tích cực đánh bại tiêu cực, khiến cao thượng đánh bại hẹp hòi, khiến chân thành đánh bại giả tạo, khiến kiên cường đánh bại yếu ớt, khiến vĩ đại đánh bại bỉ ổi…Chỉ cần bạn nguyện ý, bạn hoàn toàn có thể tự mình làm tốt mọi thứ. Không ai có thể ảnh hưởng đến kết quả của bạn, ngoại trừ bạn. Trong cuộc chiến của mình, bạn chính là tướng quân vạch đường chỉ lối!8. Buông tự tiNếu đem “tự ti” xóa khỏi từ điển của bạn, chẳng phải mỗi người cũng có thể trở thành người vĩ đại sao? Có lẽ rằng mỗi người đều tồn tại một nội tâm mạnh mẽ. Bởi vậy, tin tưởng bản thân mình, xác định vị trí của mình, bạn mới có thể tìm thấy giá trị cuộc sống Buông oán hậnOán trách chi bằng tiếp tục cố gắng! Mọi thất bại chính là bước trải đường cho thành công. Oán hận và tức giận, chỉ có thể là cản bước của thành công. Buông oán hận, tâm bình khí hòa đón nhận thất bại. Oán hận không thể nào thay đổi được thực trạng, mà tiếp tục cố gắng mới có thể mang đến hy Buông hẹp hòiCổ nhân có câu Trích dẫn từ những câu nói hay của Tào TháoTa nhẹ nhàng đi cũng như khi ta nhẹ nhàng đến, ta vẫy tay chào không một chút vấn vươngTrưởng thành rồi chúng ta mới biết, thì ra cảm giác lớn lên lại mệt mỏi đến thế này. Ngày còn bé, chỉ mong được lớn lên. Đến lúc trưởng thành rồi lại có lúc muốn buông bỏ tất cả, chỉ ước được một lần trở về những ngày thơ bé, chẳng phải lo nghĩ gì, vô tư mà sống. Cuộc đời vốn chẳng trải hoa cho ai bước bao giờ. Sẽ có những quãng đường đời đầy chông gai thử thách, sẽ có những quãng đường đầy cám dỗ, đua tranh buộc người ta phải mạnh mẽ đương đầu. Và dù có là ai đi chăng nữa, dù có bước trên những đoạn đường lắm gập ghềnh khúc khuỷu đến đâu, thì con người ta vẫn phải học cách chấp nhận để biết buông tay, học cách mạnh mẽ để có thể vượt lên ngàn vạn đắng cay mà vui sống… Trong tình yêu cũng vậy, khi ta trao hết lòng hết dạ cho một người, không nhất thiết người đó cũng phải đáp trả cho ta tình cảm hệt như thế. Tình cảm là của riêng mỗi người. Con tim lại càng có lí lẽ riêng của nó. Có ai biết mình yêu khi nào, yêu người nào và yêu vì lí do gì đâu. Tình yêu thường làm con người ta ích kỷ, nhất là khi ta không có được nó. Nên khi thật tâm yêu một ai đó mà không được họ đáp lại như ta ao ước thì ta cũng đừng buồn bã mà tìm đến những điều dại dột hay làm những cách và nói những lời làm họ tổn thương. Hãy biến sự bực dọc giận hờn thành những sự bao dung đồng cảm. Nói thì có vẻ dễ nhưng đâu phải ai cũng làm được. Bởi thế mới nói con người ta phải học, và ở đây là học cách chấp nhận để biết buông tay… Chấp nhận không phải là hèn hạ Chấp nhận không phải là lùi bước Chấp nhận càng không phải sự ràng buộc vô hình ta tạo ra cho đối phương khi không còn bên nhau nữa. Mà, chấp nhận là bao dung! Bao dung với người và bao dung cả với ta nữa. Chấp nhận để vui cười, chấp nhận để cao thượng bước đi nhường yêu thương ở lại cho người tới sau và chấp nhận là để buông tay một cách thật nhẹ nhàng mà lòng chẳng cần vướng bận hay luyến lưu gì nữa… Sau những bẽ bàng của một cuộc tình không trọn vẹn thường người ta sẽ tìm cách đổ lỗi cho đối phương, cho bản thân hay cho cả số phận nghiệt ngã không biết chiều lòng người… Mấy ai vấp ngã mà tự đứng lên được nếu không nhờ có ý chí? Mấy ai biết nghĩ suy những điều tốt đẹp trong nghịch cảnh nếu không có lòng lạc quan yêu đời ? Và liệu mấy ai có thể buông tay nhẹ nhàng nếu không có thứ gọi là chấp nhận? Chấp nhận, là học cách cao thượng với đời Chấp nhận, là lựa chọn sáng suốt và điềm đạm nhất để không gây ra những lỗi lầm sau những yêu thương không trọn vẹn Chấp nhận, là nhận về mình những thua thiệt một cách đầy ngạo nghễ để có thể ngẩng cao đầu mà bước đi. Chấp nhận, là cách tốt nhất để có thể tìm cho tâm hồn mình một thế đứng khỏi chênh chao giữa muôn vàn giông bão của cuộc đời lắm cay nghiệt… Hãy cứ sống, cứ yêu và hết mình với đời dù những gì ta nhận lại không được như những gì ta mong muốn. Và vì cuộc đời vốn chẳng tròn, người ta đi đâu cũng sẽ gặp những va vấp mà thôi. Thay vì gục ngã, khóc lóc ; thay vì mềm lòng, yếu đuối, ta hãy học cách chấp nhận tất cả để có thể mạnh mẽ đương đầu với cuộc sống vốn đầy chông chênh này. Có những lúc cần chấp nhận để buông tay, nhưng cũng có những lúc cần chấp nhận để ngẩng cao đầu mà đi tiếp. Có ai đó từng nói “Cuộc sống luôn đổ lên bạn những khó khăn và hãy coi đó như những viên đá dưới chân để bước lên đó mà đi tiếp’’. Và cũng có ai đó nói với tôi rằng “Đừng bao giờ sợ bóng đêm vì đêm cũng là ngày của những người không nhìn thấy” Vậy đấy bạn ạ, cuộc đời chưa bao giờ là trọn vẹn với một ai, cuộc đời cũng không ưu ái hay lấy hết đi của ai cái gì. Mỗi người chúng ta khi sinh ra đều giống một mảnh ghép trong bức tranh về cuộc đời muôn hình nhiều vẻ. Mỗi người đều mang một vẻ hoàn thiện và thiếu khuyết riêng mà nếu không có ta cuộc sống sẽ khuyết đi một vẻ cũng như vòng tròn sẽ không là vòng tròn nếu nó thiếu đi điểm kết thúc. Và nghịch cảnh sẽ dạy bạn cách để mạnh mẽ mà đứng lên, kiên cường mà chấp nhận những sự thật dù nó có cay đắng, bẽ bàng biết mấy! Tình yêu cũng không nằm trong ngoại lệ đó, và duyên số sẽ là nhân tố quyết định nhất đối với tình yêu của mỗi một người. Vậy khi ai đó sinh ra không dành cho mình, hãy học cách chấp nhận để biết buông tay bạn ạ. Cứ tin rằng, ta xứng đáng có được hạnh phúc dù có là muộn mằn đi chăng nữa. Và bạn ạ, tình yêu và hạnh phúc cuối cùng mới đáng để người ta trân trọng! Hãy buông tay khi ai đó không còn là của riêng mình nữa… Thiên Đăng –

học cách chấp nhận và buông tay