hắn cường bạo cô

Hắn vươn tay, cầm tay nắm cửa bằng gỗ có treo một quả chuông thanh thúy, đồng thời, lại có bàn tay nhỏ bé trắng nõn cũng vươn ra. Nhưng cô chậm hơn hắn một bước, thay vì nắm vào tay nắm cửa lại nắm vào tay hắn. Đinh Hạo Luân chậm rãi quay đầu, nhìn cô gái đang cầm tay hắn. Đó là một cô gái rất xinh xắn, thoạt nhìn thực trẻ tuổi, giống sinh viên. Vụ nổ tự bạo của tiên ma chủ không hẳn đã hủy diệt toàn bộ truyền thừa của các cường giả thượng cổ. Vẫn có một số đạo vận đủ hùng mạnh để tồn tại, nhưng dưới sức ảnh hưởng của vụ tự bạo kia, mớ đạo vận này cũng trở nên cuồng loạn, không Cô giáo Thùy. Phần 1. Thùy và Cường là vợ chồng. Cường hiện tại 24 tuổi, Thùy 22 tuổi, Cường làm nhân viên ngân hàng, Thùy thì làm giáo viên cấp 3, dạy sinh. Thùy và Cường quen nhau được 4 năm rồi cưới, cả 2 đều hiểu và yêu nhau rất nhiều. Thùy cao tầm 1m6, gương mặt Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Đọc truyện Tổng tài lạnh lùng cường bạo hợp đồng người yêu full full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Review Tổng tài lạnh lùng cường bạo hợp đồng người yêu full, Tổng tài lạnh lùng cường bạo ! hợp đồng người yêu full review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Nội dung truyện Tổng tài lạnh lùng cường bạo ! Hợp đồng người yêu của tác giả Mộng Linh – Trần Nguyệt Nhi tiến thẳng vào trong . Trước mặt cô là một trong số nam nhân vốn có vẻ bề ngoài khôi ngô , Gọn gàng , thanh lịch thuộc người cô thích thầm 3 năm khi cô chỉ là một trong số tập sự sinh của đơn vị . Nhưng ngày hôm nay hắn lại trông suy sụp , thời trang chẳng còn Gọn gàng như mọi ngày đến râu vẫn còn chưa cạo , dưới sàn là những sấp giấy nằm không gọn gàng thêm vài phụ thâni rượu lăn lốc . Nhìn thấy chình ảnh này trái tim cô nhói lên . Cô hít thở sâu đi đến bàn bố trí lại sách vở nói ” Em vừa đi công việc về thì nghe đơn vị vừa mới bên bờ vực đóng cửa ” Hắn thấy vậy trong người càng nhanh chóng hơn phải nghĩ phương pháp để cứu được cô . Lúc sau hắn bỏ súng trên tay xuống nhìn ả giả vờ nói ” Ánh Tuyết nếu mà tôi nói tôi từng chạnh lòng với cô thì cô có tin không ?” “Thật sao ?” – Ả nguồn gốc dao động lời hắn nói Dương Lục Phong chầm chậm tiến thêm từng bước nhỏ, tiếp tục công việc tấn công vào cảm mếm kể cả ” Thật !Vì em khiến cho tôi quên đi cô ta, vì sự bền chí của em khi mỗi ngày đều đến bên tôi yên ủi . Một người xinh đẹp mắt lại chân tình như em sao lại không khiến cho tôi biến chuyển ?” Tay ả cầm dao dần dần bỏ xuống đưa ánh mắt hắn ” Thế vì sao anh lại không chấp thuận em ?” ” Tại vì tôi Cảm Xúc chính mình mình không hề xứng với em , khi em là một trong số người con gái trong sạch , tôi thì lại có 1 đứa con chỉ sợ có ngày em sẽ bong khỏi cuộc đời của mình . Nên tôi cbọn họn cách lạnh nhạt để em bỏ cuộc”. ” Nếu anh nói em biết sớm hơn nữa thì mọi chuyện không như thế ” – Ả cảm động nói “Tất cả là lỗi của anh” ” Tại sao anh lại lấy đơn vị Ánh gia ?” Lúc này gần đúng cách hai bên chưa đến ba bước đi , hắn nhanh gọn. chạy vọt đến kéo Trần Nguyệt Nhi nhưng không ngờ phản quang của Ánh Tuyết quá tiên tiến kéo cô ngã về đằng sau té xuống vực Bạn có muốn đọc thêm truyện Mê tình loạn ý trần thanh vũ nguyễn mỹ Genres Thật ồn ào a!Đầu đau quá, thân thể mệt mỏi!Tình Tình tỉnh lại từ trong cảm giác đau chưa từng có, cô cố gắng muốn mở mí mắt nặng trĩu, nhưng còn chưa mở mắt, cảm thấy toàn thân như bị vô số tuấn mã dẫm lên, vừa mỏi lại vừa đau, mà nơi tư mật nhất cũng truyền đến cảm giác đau đớn quái dịChính là cảm giác cổ quái đó, cô cố gắng mở mí mắt, cô không biết mình đã ngủ bao lâu, nếu không tại sao mí mắt lại cảm thấy đau như vậy, trong nháy mắt mở mắt ra, đập vào mắt là tấm kính thủy tinh trong suốt, dưới ánh đèn màu vàng nhạt, cứ như vậy xuất hiện trước mắt côNơi này là đâu?. Đầu óc hỗn loạn, không thể nào suy nghĩ được, cô khó chịu muốn cử động thân thể, lại phát hiện tay chân không nghe theo sự sai khiến của não bộ, bủn rủn đến mức cô không nhúc nhích được một chútChuyển động đỉnh đầu, cô nhẹ nhàng cử động ngón tay dưới tấm chăn tơ nháy mắt cô kinh hãi trừng lớn mắt, bởi vì ngón tay vừa chạm phải da thịt bóng loáng, không có vải vóc bao bọc khiến da thịt cùng da thịt tiếp xúc làm cho người ta cảm thấy sợ hãiBởi vì ngón tay cô vừa chạm phải bắp đùi của mình. Chịu đựng toàn thân khó chịu, tay của cô dò xét người mình…. Lúc này cô đang trần truồng ở một nơi xa lạXấu hổ, kinh ngạc, khổ sở, đủ loại tâm tình cứ như thế xộc thẳng lên đầu cô, làm cho toàn thân cô cứng ngắc, dùng sức hít sâu mấy hơi, muốn ép mình tỉnh táo lại, nhất định phải tỉnh táo lại một chút, suy nghĩ một chút. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, tại sao cô lại ở nơi này?. Tại sao lại không có mảnh vải che thân nằm ở nơi xa lạ ?Kí ức đêm qua giống như thủy triều ập đến“ Nhớ kĩ, bắt đầu từ bây giờ, tôi là người đàn ông của em, tôi tên là Mộ Dung Trần” Những lời này mạnh mẽ như búa đập vào trong đầu cô, để cho cô từ trong mớ suy nghĩ hỗn loạn bắt đầu sáng tỏ, hình ảnh thân thể dây dưa, tiếng thở dốc dồn dập còn có tiếng rên rỉ kiều mị, giống như nước chảy qua trong đầu côCô nghĩ tới, tối hôm qua mặc dù ý thức không rõ lắm, nhưng phần trí nhớ đó vẫn còn rõ lắm, cô nhớ mình với người đàn ông đó cả đêm triền miênĐúng vậy, là phóng túng suốt cả một đêm, vô số lần quấn quít. Hoàn toàn theo đuổi dục vọng của thân thể, cô giống như một dâm phụ không biết kiềm chế, cùng hắn thỏa thích trong bể dụcMột thanh âm thống khổ, nghẹn ngào, từ trong miệng cô tràn ra, rốt cuộc là tại sao, tại sao?. Tối qua cô chỉ tới tham gia bữa tiệc của Mộ Dung gia, sau đó cô ở trong vườn hoa gọi điện thoại cho Bách Lâm, mặc dù lại đụng phải người đàn ông kia, nhưng không phải cô đã chạy khỏi rồi sao?Tại sao có thể như vậy?. Cô chỉ uống một ly rượu trái cây do Tiết Tinh Tinh đưa thôi, sau đó bọn họ nói đỡ cô lên phòng của Mộ Dung Cầm nghỉ ngơi . Nhưng căn phòng này căn bản không giống phòng của con gái, lạnh lẽo mà cường ngạnh, căn bản là phòng của Mộ Dung TrầnBây giờ vừa tỉnh lại đã nằm trên giường của người đàn ông xa lạ, mất đi trinh tiết quan trọng nhất của người con gái, tại sao cô lại phụ lòng Dương Bách Lâm?. Tại sao có thể phụ người đàn ông trước giờ luôn cẩn thận, tỉ mỉ yêu thương sợ tổn thương đến cô?Nghĩ đến người đàn ông cô yêu, nước mắt cô không kiềm được chảy xuống, đau lòng vô hạn, nước mắt làm tóc ở dưới gối ướt đẫm. Cô cắn răng chịu đựng toàn thân đau đớn vén chăn lên, nhưng lễ phục của cô bị ném trên đất, cô chỉ có thể đắp chăn lên ngườiHai chân run run, vừa mới đứng thẳng trên thảm, hạ thể truyền đến cảm giác khác thường, cô cúi người xuống xem xét, một cỗ lại một cỗ nước đục từ giữa 2 chân cô nhiễu xuống đất từng giọt từng giọtLoại cảm giác nhục nhã này trước nay chưa từng có, giống như biển nhấn chìm cô hoàn toàn, thân thể cô nếu sau khi rửa sạch sẽ rất nhẹ nhàng, khoan khoái nhưng không ngờ còn có thứ từ trong thân thể chảy ra….. Cô thật sự không muốn sống. Cô thế nhưng cùng người đàn ông xa lạ dây dưa cả đêm, mà người đàn ông kia lại là người của nhà Mộ Dung?. Cô nên làm gì bây giờ?Lòng chua xót, thân thể mệt mỏi, tức giận, làm cho cô chưa đến chỗ để nhặt lễ phục thì cả người đã ngã trên mặt đấtHuhu… Ông trời tại sao lại không công bằng như vậy?. Tại sao lại đối xử với cô như vậy?. Toàn bộ trong sạch của cô đều bị phá hủy, cô làm sao để đối diện với người đàn ông cô yêu?Khi cô bọc thân mình trong chiếc chăn ngã xuống đất, vang lên tiếng rất khẽ, khiến cho Mộ Dung Trần vừa mới trở về nghe được. Cô tỉnh rồi?. Mộ Dung Trần sải bước đi vàoLại thấy cô gái vốn nên ngủ ở trên giường, bây giờ lại ngồi khóc trên măt đấtCô khóc, rất đau lòng, tiếng khóc tuyệ vọng, nước mắt rơi xuống đất, thanh âm rất khẽ nhưng khi truyền vào tai anh, anh nghe tim mình quặn thắtCô không phải giận anh chứ?. Giận anh đã cướp đi sự trong sạch của cô?“ Tình Tình….”Anh đến bên cạnh cô ngồi xổm xuống, muốn đưa tay bế cô lên giường, nhưng Tình Tình nghe giọng, ngẩng đầu lên. Là anh ta, thật sự là anh ta. Người đàn ông muốn đùa giỡn cô. Lần này, thế nhưng anh ta lại cường bạo cô"Anh . . . . . Tránh ra, không được đụng vào tôi. . . . . ." Tình Tình ko muốn nhìn thấy anh ta, cô muốn đi thật xa. Nhưng không dùng sức được, thân thể không nghe theo sự sai bảo của cô“ Tôi…. Chỉ muốn bế em về trên giường” Tay để bên người đã nắm chặt thành quyền. Đau lòng như vậy sao?. Là người phụ nữ của anh là một chuyện khó chịu như vậy sao?“ Tôi không muốn anh đụng vào tôi….. Cút ngay, cút ngay….. Đồ cầm thú” Đau lòng khiến cho Tình Tình không lựa lời nói, chỉ muốn rời khỏi người đàn ông này càng sớm càng tốtNơi nào có hắn, nơi đó làm cô sắp phát điên“ Cầm thú?” Vốn đau lòng, thương tiếc cô, nhưng khi nghe cô nói từ này, lửa giận trong lòng anh bốc lênĐưa tay, không để ý đến sự chống cự của cô., Mộ Dung Trần ôm thân thể nhỏ nhắn của cô lên, ném về trên giường“ Anh chính là….” Thân thể vốn yếu ớt, nay bị anh ta dùng sức ném một cái khiến khuôn mặt cô đều trắng bệch, liên tục nói đến thở gấp“ Tiết Tình Tình, cô nói ai là cầm thú?. Tối hôm qua, là người nào quấn lấy tôi?. Hả?. Đối với cô, làm tình với đàn ông một đêm, người đó trở thành cầm thú sao?”“ Bốp”Một bạt tay thanh thúy vang lên trong căn phòng yên tĩnh, Tình Tình cảm thấy sức lực toàn thân mình bị rút cạn, trong đầu trống rộng. Cô đánh người đàn ông khuôn mặt đang giận dữ. Nhìn bộ dáng cường tráng của hắn, nếu như một cái bạt tai cũng có thể đánh chết cô!Vậy cũng tốt! Chết tốt hơn! Xong hết mọi chuyện! Chỉ là, không thể gặp lại mẹ cùng em trai!Mộ Dung Trần không thể tin nhìn người phụ nữ rõ ràng sợ muốn chết ở trước mặt anh, lần đầu tiên trong đời bị ăn tát, còn là bị phụ nữ đánh, thì ra cô không phải là một con tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn ! Mọi người kéo xuống cuối trang, click nhiệt tình, tối mình bonus thêm 1 chương Bàn tay to cầm mắt cá chân tinh tế kéo hai chân cô mở rộng, cảm nhận được ý định cự tuyệt từ Lâm Mặc, Tiêu Quân Đình trấn an nói "Ngoan, không cần sợ hãi, đem hai chân tách ra, tôi dạy em cách dùng nơi này... Ân, như vậy đã ướt?"Đem hai chân Lâm Mặc tách ra, Tiêu Quân Đình rốt cuộc thấy rõ hoa huyệt mê người nữ thân thể bóng loáng, non nớt, nhưng phát dục đến thập phần đẫy người cô trắng tuyết, da thịt bóng loáng như nước, trước ngực nhũ thịt no đủ, ngạo nghễ, theo hơi thở mà phập phồng làm người không nhịn được âu nhỏ, bằng phẳng cùng vòng eo mảnh khảnh, thêm rốn nhỏ thoạt nhìn thật đáng yêu, xuống chút nữa là khe thịt phấn nộn đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho ướt đẫm, thoạt nhìn vẫn đang không ngừng chảy cánh hoa giờ phút này chính vì hai chân đang mở rộng mà hơi tách ra, lộ ra bên trong mị thịt non nớt cùng hạt đậu nhỏ ngạnh lên dưới tầng thịt mỏng."Không biết, thầy không cần xem!"Lâm Mặc hoảng loạn duỗi tay muốn che hoa huyệt, cô chưa từng để cho người khác xem nơi này của mình. Lòng bàn tay chạm đến hoa huyệt đang chảy ra chất lỏng, xấu hổ hận không thể đem mặt nhỏ vùi vào trong ngực." Không liên quan, nơi này thật... Đẹp, cánh hoa nho nhỏ, thực phấn nộn, không phải em muốn học dùng nơi này đi dụ dỗ người khác sao?"Tiêu Quân Đình cường thế đem tay của Lâm Mặc kéo ra, bàn tay to, thon dài, hữu lực ở hoa huyệt mà nhẹ nhàng xoa, sau đó nhẹ nhàng tách ra, ngón tay giữa hung ác ở âm đế ấn xuống."Ân a ~ không..."Lâm Mặc tay nhỏ nắm chặt chăn, ngón tay Tiêu Quân Đình mang theo vết chai mỏng không ngừng cọ xát âm đế, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện lưu len lỏi khắp người." Vừa rồi có phải chính mình tự chơi nơi này? Thoải mái sao? Phải nói ra, đến lúc đó em cùng hắn lên giường, hắn cũng đối với em như vậy, em phải nói cho hắn, âm đế thực sảng, có như vậy hắn sẽ vui vẻ."Tiêu Quân Đình dùng ngón tay xoa nộn huyệt, tần xuất càng ngày càng nhanh, ngón trỏ thon dài lặng lẽ chọc vào miệng huyệt, lòng bàn tay ở phía trên nhục bích nhanh chóng moi lộng."A...Ân, sẽ hỏng mất... Hảo sướиɠ, còn muốn, lộng chỗ đó nhiều một chút... Thật thoải mái a."Lâm Mặc bị giọng nói đầy từ tính mê hoặc, dần dần vứt bỏ thẹn thùng, xung quanh bầu không khí cũng trở nên đầy mùi da^ʍ ngẩng cổ trắng nõn thon dài nhỏ giọng mà rêи ɾỉ, hai chân không tự giác mà kẹp chặt cánh tay đang thâm nhập vào vao huyệt của chính thoải mái... Tiểu huyệt bị ngón tay đàn ông cắm đến thoải mái... Còn muốn càng nhiều... Càng nhiều...Bị ngón tay Tiêu Quân Đình moi lộng một lát, hoa huyệt Lâm Mặc mẫn cảm nhanh chóng co rút, phun ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠, tưới đến cả tay Tiêu Quân Đình đều ướt đẫm."A~~~ thật kỳ quái a a a không được ~~ a!!!" Lâm Mặc cả người như bị điện giật, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không ngừng run rẩy. Cô nắm chặt cánh tay cường tráng của Tiêu Quân Đình, hai đỉnh phong nhũ cũng không ngừng run rẩy mà dựng thẳng, nhịn không được mà phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ cao vυ"t , đỉnh hồng mai lúc cao trào mà càng thêm nhô lên đầy da^ʍ mĩ."Thật tao, liền như vậy mà dễ dàng cao trào. Bé ngoan, em đầu tiên cần học là phải thành thật, thành thật không ngừng nói ra cảm thụ của chính mình."Tiêu Quân Đình thả chậm tốc độ moi lộng trong nộn huyệt, một tay khác thỉnh thoảng đùa bỡn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú, giúp Lâm Mặc trì hoãn dư vị cao trào, giọng nói trầm thấp đầy từ tính tiếp tục ở bên tai Lâm Mạc mà dụ dỗ."Nói ra cảm thụ của chính mình... Ngô... Tiểu huyệt... Vừa rồi sướиɠ muốn chết... Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ ô... Bị thầy lộng thật thoải mái... Còn muốn tiếp tục... Ân a còn có núʍ ѵú cũng thật ngứa, lại trướng lên, muốn thầy sờ nhiều một chút, bên kia, bên kia cũng muốn..."Lâm Mặc đứt quãng đỏ mặt mà thổ lời cợt nhả, đôi mắt linh động ngập nước. Không nghĩ tới chính mình nhìn Tiêu Quân Đình, câu dẫn hắn đến quần tây cương lên, gắt gao ngồi giữa hai chân hắn mà không ngừng chảy nước, chỉ nghĩ côn ŧᏂịŧ bắn ra, hung hăng làm Quân Đình ngoài mặt vẫn là bộ dáng vô cùng bình tĩnh, trầm giọng nói "Không tồi, vẫn là em cần biểu đạt thêm nhiều khát vọng của chính mình, tỷ như... Lúc này em muốn nói, tiểu huyệt thật ngứa, muốn bị dùng sức cắm sâu, muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ.""Ân... Ân... Tiểu huyệt thật ngứa... Muốn ăn, muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ... Sâu một chút... dùng sức một chút... Tiếp tục... Muốn nhiều hơn nữa ~ ha a~ ! A a!"Lâm Mặc không khống chế được, yêu kiều rêи ɾỉ, cô trước kia cũng tự mình chơi đùa hoa huyệt nhưng không thể đem so với Tiêu Quân

hắn cường bạo cô